"Anh hãy xuống xin mẹ cái váy để tôi có thể mặc ngay!"
Chị tuổi Dần, sinh vào rằm, muốn dịu dàng nhưng lại có tính cách mạnh mẽ. Từ thời cấp 3, chị đã chủ động tán tỉnh thầy thể dục đẹp trai và trải qua vài mối tình. Chị không chờ đợi mà thích chủ động trong tình yêu. Đến tuổi 30, chị thấy anh đồng nghiệp chưa có mảnh tình nào và cười khi nghe anh kể chuyện yêu thầm một cô gái mà chưa kịp ngỏ lời, nghĩ rằng sao vẫn còn người ngu ngơ như vậy. Anh làm đầu bếp, chị phục vụ tại nhà hàng, và khi mọi người ghép đôi họ, anh ngượng ngùng, còn chị thì bạo miệng tuyên bố mình sẽ yêu bất cứ chàng trai nào miễn là không phải trai "pha".
Chị cảm động khi anh nấu cho chị bát cháo nóng khi chị mệt. Đó là lần đầu tiên chị được một người đàn ông chăm sóc như vậy, khiến chị thấy anh hiền lành và tốt bụng. Chị quyết định "cưa" anh và họ nên duyên vợ chồng. Tuy nhiên, sau hơn 2 năm chung sống, chị chán ghét tính hiền lành của anh, thường nói anh không nên quá hiền. Anh không tự quyết được việc gì, thường phải hỏi ý kiến mẹ, khiến chị và mẹ chồng không hợp nhau. Trong thời gian mang thai, chị ốm nghén nặng, phải nghỉ làm.
Thấy chị nằm nhiều trên giường, mẹ chồng châm chọc, thỉnh thoảng chửi “Đàn bà lười biếng, nằm ăn bám chồng. Ngày xưa tôi làm việc quần quật khi mang bầu…”. Chị tức nhưng không dám cãi, anh chồng thì ngồi im, không bênh vợ. Lương thấp, anh không chịu làm thêm, mặc kệ khó khăn. Mẹ chồng không hỗ trợ nhưng cũng không cho anh chị đồng nào. Chị phải bán 2 chỉ vàng hồi môn để có tiền. Bụng bầu 5 tháng, chị phải nhờ người xin việc tạm để chuẩn bị sinh nở. Đã dành dụm được chút tiền, anh lại rút hết để đầu tư vào việc làm ăn mạo hiểm. Chị tức giận mắng anh tin lời bạn mà không tìm hiểu kỹ. Anh lúng túng, nhờ chị lấy lại tiền vì ngại.
Chị thở dài. Anh đã để tiền vào tay bạn mà không rút ra bài học nào. Họ không giàu có, những ngày lễ Tết chị muốn biếu bố mẹ ở quê nhưng anh lại bảo để hỏi mẹ xem bao nhiêu thì hợp lý. Chị quát anh xuống ngủ với mẹ. Chị dọn dẹp nhà cửa nhưng mẹ chồng luôn chê bai, nói nhà chị bẩn thỉu. Chị phản ứng, nhắc mẹ chồng về gốc gác tổ tiên. Mẹ chồng tức giận bỏ đi, còn anh thì bảo chị đừng cãi nhau với mẹ và nên dọn nhà cho mẹ bớt tức. Chị nổi giận và yêu cầu anh xin mẹ cái váy cho chị.
Chị cảm thấy chán nản khi phải làm ô sin cho mẹ con anh, trong khi anh kiếm tiền dễ dàng. Chị tăng ca để có thêm tiền mua sữa cho con, nhưng mẹ anh lại khó chịu khi phải trông cháu. Anh mất việc mấy tháng, chỉ ngồi chơi điện tử trong khi con nghịch bẩn. Chị sốt ruột hỏi anh tìm việc thế nào, nhưng anh chỉ lấp lửng. Chị quyết tâm tháng sau nhất định anh phải đi làm, trong khi chị lại phải lo lắng tìm kiếm việc cho anh.
Chị thở dài mệt mỏi vì phải gánh vác mọi việc trong gia đình, làm chỗ dựa cho chồng hiền lành. Chị chỉ mong chồng mình nhanh nhẹn hơn để mẹ con chị được nhờ.
Source: https://afamily.vn/anh-xuong-xin-me-cai-vay-mac-ngay-vao-cho-toi-20140630023730300.chn